CHÚA NHẬT XII – THƯỜNG NIÊN – NĂM B.
TIN MỪNG CHÚA GIÊSU KITÔ THEO THÁNH MARCÔ 4, 35-41.
LỜI CHÚA : Mc 4, 41
“Các ông hoảng sợ và nói với nhau: ”Vậy người này là ai, mà cả đến gió và biển cũng tuân lệnh?”
Chiều dần buông, đêm tối đang tới (35), trong não trạng thời xưa, đây là lúc thuận lợi cho quỷ thần xông ra quấy phá. Đối với những người quen sống trên đất liền và ngán sợ biển thì dòng nước sâu thẳm là nơi quyền lực ma quỷ rất thích cư ngụ. Thầy trò Chúa Giêsu tính chuyện sang bên bờ kia, là đang đi vào lãnh địa ma quỷ.
Có lẽ Chúa Giêsu thấm mệt giảng dạy cho dân chúng từ sáng đến chiều nên Ngài thiếp ngủ, mặc dù biển động cuồng phong thổi đến, nước tràn vào đầy thuyền vẫn không hay biết (37-38).
Các môn đệ đã cố hết sức bình sinh, nhưng cũng không giữ nổi con thuyền. Cơn hoảng sợ ập đến. Cách duy nhất là đánh thức Chúa dậy xin cứu giúp: ”Thầy ơi, chúng ta chết đến nơi rồi, Thầy chẳng lo gì sao?” (38). “Người thức dậy, ngăm đe gió, và truyền cho biển: ”Im đi! Câm đi!” Gió liền tắt, và biển lặng như tờ” (39).
Chúa Giêsu quở trách các môn đệ: tại sao lại sợ hãi, tại sao lại thiếu đức tin như vậy (40). Có lẽ Ngài tập các ông quen dần với cuộc chiến gian khổ chống lại sự Dữ, Tà Thần.
Sự quan phòng của Chúa Cha đã cho các môn đệ sống trong hoàn cảnh thập tử nhất sinh chứng kiến quyền năng và tình thương Chúa Giêsu, đồng thời cũng cho các ông nhận ra Ngài là Thiên Chúa.
Phép lạ này cũng dạy ta tin tưởng và phó thác cuộc đời mình trong tình thương và quyền năng của Ngài.
CẦU NGUYỆN :
Lạy Chúa, đã tạo dựng chúng con để chúng con cảm nghiệm tình thương vô biên của Chúa. Xin cho chúng con luôn tin tưởng có Chúa ở cùng, cho dù sống trong mọi hoàn cảnh gian nan thử thách của cuộc đời, Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét